Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

CSVN đã hoảng loạn khi quyết định bắt giữ tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân


Ts. Nguyễn Quốc Quân và DB Loretta Sanchez
Việc tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân bị bắt ngay từ lúc anh vừa mới bước chân xuống phi trường Tân Sơn Nhất có thể đã là một tiên liệu trước của Đảng Việt Tân nói chung và tiến sĩ Quân nói riêng. Nhưng có lẽ khả năng ấy chỉ chiếm nhiều lắm là 20% trong tính toán của Đảng Việt Tân. Sự việc xảy ra chỉ có thể giải thích là: CSVN đang thật sự hoảng loạn vì mất cân bằng trong việc kiểm soát tình hình chính trị…

Chắc chắn Đảng Việt Tân sẽ rất biết tôn trọng đối thủ của mình. Bởi vậy họ sẽ đưa ra nhận định trước khi người của mình về nước là, ít có khả năng tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân bị bắt ngay tại cửa khẩu phi trường. Đối với bộ máy công an an ninh hùng hậu và được trang bị kỹ thuật khá hiện đại của nhà cầm quyền CSVN ngày nay, việc phát hiện ra nhân dạng của một người đã có đầy đủ hồ sơ tàng thư về vân tay cũng như hình dạng trong hồ sơ lưu của công an và tòa án như tiến sĩ Quân, là điều vô cùng đơn giản. Nhưng có nhiều khả năng họ sẽ không bắt anh ngay…


Vậy tại sao CSVN lại ra tay bắt ngay tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân? Nếu xét về mặt nghiệp vụ, công an hoàn toàn có thể huy động hàng trăm nhân viên an ninh áp sát và theo dõi từng hành vi nhỏ nhất của tiến sĩ Quân, vì khi đã qua cửa khẩu, anh đã hoàn toàn nằm trong tầm khả năng kiểm soát của bộ máy an ninh. Vội vã bắt tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân là điều hoàn toàn trái với cẩm nang mật vụ. Chính vì vậy chắc chắn tiến sĩ Quân sẽ chuẩn bị đối phó với hành vi theo dõi của công an hơn là quan tâm đến việc mình có thể bị bắt ngay. Nhưng có lẽ anh cũng không quan tâm xem mình có bị bắt hay không, và bị bắt vào lúc nào…

Theo thông tin công khai trên báo đài, vợ anh Quân - nhà thơ trữ tình, thành viên vận động xã hội Mai Hương - tiến sĩ Quân đã về nước công khai, có visa nhập cảnh với tên họ chính thức, thì đó chỉ là về thăm quê mà thôi. Như vậy chiếc máy tính xách tay mà tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân mang theo mình sẽ hoàn toàn trống rỗng, hoặc chỉ có những thông tin công khai. Nên nhớ rằng tiến sĩ Quân là chuyên gia bảo mật và đang sống bằng nghề viết phần mềm.

Đối với công an của CSVN họ đang rất thèm khát thông tin về Đảng Việt Tân, vì vậy nếu như họ làm ngơ coi như không phát hiện ra anh khi nhập cảnh, sau đó bí mật theo dõi, thì rất có thể họ sẽ tìm ra được những thành viên Đảng Việt Tân khác đang hoạt động bí mật tại quốc nội. Vậy có phải công an của CSVN đã phạm một sai lầm ngớ ngẩn khi vội vã bắt tiến sĩ Quân? Không, họ đã tính toán, nhưng không thể có phương án tối ưu cho họ, vì họ không thể có bất kỳ phương án tối ưu nào…

Thứ nhất, tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân đã từng bị bắt và bị kết án 6 tháng tù ở Việt Nam năm 2008. Lần đó có thể chính anh đã cố tình mang theo hàng ngàn tờ truyền đơn ôn hòa chống chế độ bên mình. Động thái này cho thấy, anh đã có ý định công khai rằng: Đấu tranh ôn hòa chống một cái gì đó, là quyền của tất cả mọi con người tự do trên trái đất này, và nó không hề phạm pháp! Công an Việt Nam biết rõ điều đó, vì đó là chân lý.

Thứ hai, lần này tiến sĩ Quân về nước, chắn chắn công an sẽ chỉ hoài công theo dõi, vì họ biết rằng, họ không thể tìm được bằng chứng phạm tội của anh. Có thể lịch trình tại Việt Nam của anh lần này chỉ là về thăm quê thật. Và gần như chắc chắn anh sẽ công khai về lại quê cha đất tổ để thăm vấn họ hàng, bạn bè và thân hữu.

Như dư luận đã biết, năm 2009 đã có một nhóm đảng viên Đảng Việt Tân công khai danh tính, công khai là đảng viên Việt Tân về nước thăm bạn đang bị băt giữ. Những người này, gồm Mai Hữu Bảo từ Mỹ, Bác Sĩ Nguyễn Thị Xuân Trang từ Thụy Sĩ, và Nguyễn Tấn Anh từ Úc. Chuyến đi thăm bạn của những người này đã gây sự xôn xao trong giới ngoại giao cũng như dư luận xã hội, và họ cũng được thả sau 48 tiếng bị câu lưu.

Người ta cũng đã chứng kiến nhiều lần khác, Đảng Việt Tân đã cử người về Việt Nam hoạt động công khai: Phát mũ áo in dòng chữ Hoàng Sa – Trường Sa – Việt Nam tại Hà Nội, tuyên truyền về bản chất kế hoạch Ngàn Năm Thăng Long của nhà cầm quyền CSVN, đi biểu tình cùng dân oan Nam Bộ tại Sài Gòn và nhiều nơi khác vv…

Qua việc khâu nối lại các sự kiện, những người quan tâm đã thấy, Đảng Việt Tân quyết tâm thực hiện chủ trương của họ là công khai có mặt tại Việt Nam. Điều này cũng đã thể hiện trong bài tham luận tại Đại hội Đảng Việt Tân năm 2007 của tiến sĩ Lý Thái Hùng – tổng bí thư Đảng Việt Tân. Đây là một nhận định rất sáng suốt, vì đó cũng chính là xu thế tất yếu: Sớm hay muộn thì CSVN cũng sẽ phải chấp nhận sinh hoạt đa nguyên chính trị tại môi trường trong nước.

Như vậy là công an Việt Nam bắt giữ tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân ngay tại cửa khẩu hàng không là một sự bất đắc dĩ, thể hiện một trạng thái tâm lý hoảng loạn và mất cân bằng. Họ hốt hoảng vì nguy cơ Đảng Việt Tân công khai hiện diện tại Việt Nam mà họ không có đủ khả năng ngăn chặn (trên góc độ pháp lý). Vì vậy họ đành quay lại luận điệu cũ, lu loa lên là Đảng Việt Tân là tổ chức khủng bố. Nhưng dù có cố gắng đến đâu, họ cũng không thể tìm ra bằng chứng chứng minh là trong quá khứ cũng như hiện tại, Việt Tân đã tấn công ai, hay làm hại cá nhân nào, dù chỉ là làm người đó mất đi vài cọng tóc… 

Sự hốt hoảng của CSVN chỉ làm cho họ mất phương hướng trong giải quyết vấn đề. Nếu đủ tỉnh táo, họ chỉ việc trục xuất tiến sĩ Quân về Mỹ là xong. Nhưng ngay cả tình huống này cũng không đủ sức thuyết phục, vì tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân có quyền được về thăm quê hương. Thật hài hước vì đài báo của CSVN làm ầm ĩ về việc "bắt giữ một thành viên khủng bố cộm cán" nhưng chỉ với một chiếc máy tính xách tay, không có bằng chứng liên hệ cụ thể nào với các thành viên "khủng bố" khác trong nước. Thế nhưng nếu họ không la toáng lên như vậy thì viện cớ gì để bắt người?

Với quá nhiều áp lực đang đè nặng, nào là sự phản kháng quyết liệt của người dân đòi đất, nào là báo chí phanh phui những khiếm khuyết chết người trong hệ thống cầm quyền, nào là gánh nặng tài chính thất thoát do tham nhũng, lạm phát phi mã, quốc tế gia tăng đòi hỏi cải thiện nhân quyền vv.., CSVN đang mất kiểm soát đến độ hoảng loạn. Đây là kết quả của những nỗ lực bất thành của họ trong việc níu kéo quyền lực cầm quyền độc tôn của Đảng Cộng Sản. Nhưng họ đã mất điểm tựa quan trọng nhất, đó là lòng dân.

Trở lại với nội dung việc CSVN bắt giữ tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân, khi công an bắt một người biết thừa là mình có thể bị bắt, họ đã mất thế chủ động. Điều này có thể thấy trong việc nhân viên Lãnh sự Quán Hoa Kỳ tại Việt Nam, khi thăm gặp tiến sĩ Quân ngày 27/4/2012 trong tù, người này đã rất ngạc nhiên vì anh hoàn toàn vui vẻ, tự tin trong khi bị giam giữ. Tiến sĩ Quân đã đàng hoàng chấp nhận việc mình bị bắt…

Sự hốt hoảng trong trí não sẽ chỉ dẫn đến sai lầm trong hành động. Việc nhà cầm quyền CSVN bắt giữ tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân đã là một dịp "vạch áo cho người xem lưng" về tình trạng đàn áp những người đấu tranh ôn hòa một cách trái phép đang diễn ra hàng ngày ở Việt Nam. Vừa qua họ đã buộc phải thả chị Bùi Thị Minh Hằng - một biểu tình viên ôn hòa chống Trung Quốc - do áp lực của công luận người Việt và quốc tế. Đối với trường hợp của tiến sĩ Nguyễn Quốc Quân, họ  cần phải trả tự do cho anh ngay lập tức để vớt vát phần nào uy tín với quốc tế, là điều họ nên làm.
http://diendanctm.blogspot.com/2012/05/csvn-hoang-loan-khi-quyet-inh-bat-giu.html

NGHĨ VỀ NGƯỜI VIỆT


Thứ Hai, 30 tháng 4 năm 2012 


Xã hội ngày càng văn minh, con người tất yếu sẽ ngày càng phấn đấu để đạt được giá trị chân, thiện, mỹ hoàn hảo. Mọi hành động đi ngược lại những quy luật phát triển khách quan ấy sẽ dẫn đến một xã hội tụt hậu, đi thụt lùi và đôi khi còn dẫn đến những hệ lụy như đạo đức xuống cấp, xu hướng đồng tiền quyết định mọi giá trị ảo và tất nhiên sẽ dẫn đến sự suy đồi về mặt nhân cách theo thời gian.
Với Xã hội Việt Nam hiện tại, đôi khi tôi thấy khinh chính người Việt Nam mình !

Có lẽ bạn sẽ cho tôi không phải là người Việt khi thốt lên câu ấy. Hoặc giả sử tôi là một người mất gốc, hoặc vong bản, vọng ngoại, quên truyền thống cha ông. Xin thưa, tôi mang trong mình dòng máu Việt trăm phần trăm và đang sinh sống ở chính đất nước mình, một đất nước hiện tại với nền "dân chủ" giả hiệu.

Trong tâm, vẫn yêu cha, kính mẹ, thờ cúng ông bà và không quên dòng máu Lạc Hồng với 4000 năm Văn Hiến, không quên oai linh Bà Trưng, Bà Triệu, hào khí Quang Trung Nguyễn Huệ và rừng cọc nhọn của Hưng Đạo Vương trên sóng Bạch Đằng.

Nhưng không yêu Cộng sản !

Ngày thơ ấu, có lẽ tôi và tất cả các bạn đồng trang lứa thế hệ 8X – 9X không ít thì nhiều, đã từng nghe ít nhất một lần trong đời câu nói từ ai đó, có thể là ông bà, cha mẹ, thầy cô, chú bác … rằng : Thời mới "giải phóng" khổ lắm, cơm không có mà ăn, phải ăn bo bo trộn với củ mì ! Ngày đó, có thể trong ký ức non nớt của tôi và các bạn, chiến tranh đã qua, quê hương bị giặc tàn phá nên khổ lắm, nghèo lắm, đói chẳng có mà ăn.

Xin thưa, khi tuổi thơ qua đi, tuy trưởng thành và bị nhồi sọ trong chế độ cộng sản, dù không phải là người có kiến thức uyên bác hay khả năng nhận định thâm sâu, tôi cũng ngẫm ra hai điều đơn giản, đó là: nguyên nhân thứ nhất đói là do cấm vận, kinh tế cào bằng, dẫn đến hệ quả thứ hai là một đất nước nông nghiệp nhưng dân lại không đủ gạo mà ăn, lại phải đi nhập khẩu hạt bo bo dành cho ngựa ăn từ Liên Xô cũ.

Thập niên 90, Đảng đổi mới theo hướng kinh tế thị trường, có hiệu quả, và Đảng công nhận đó là hướng đi đúng đắn, một "sáng kiến" tuyệt vời để nâng cao chất lượng cuộc sống, cho dù người ta đang cười vì nó đã có từ mấy trăm năm qua lịch sử các Học thuyết kinh tế và các nước tư bản vẫn đang áp dụng mô hình này, nhưng chắc có lẽ "sáng tạo" nhất của Đảng ở đây là "kinh tế thị trường định hướng XHCN".

Và với sáng kiến,( hay ngu dốt ) không giống ai đó là Việt Nam từ một chế độ VNCH phồn thịnh, có đầy đủ các thể chế dân chủ để xây dựng đất nước tự tin sánh vai với Thái Lan, Singapore hoặc Nam Hàn hiện nay, thì cứ mãi lẹt đẹt so sánh với Lào, Campuchia trong khu vực và sắp gia nhập lại những nước đi thụt lùi, kém phát triển và hoàn toàn có khả năng không thua Châu Phi trong một tương lai ngắn.

Lãnh đạo đã vậy, còn nhân dân thì thế nào ?

Ở đây, tôi không có ý xúc phạm hay phê phán hết thảy, mà chỉ dẫn chứng ra một vài trường hợp theo khả năng nhận định của mình khi so với dân tộc các nước khác, đặc biệt là Nhật Bản, một đất nước trưởng thành trong điêu tàn với những thiên tai của số phận, còn hơn gấp mấy lần Việt Nam.

Có lẽ ta chưa quên trận động đất và sóng thần kinh hoàng của nhân dân Nhật vào đầu năm 2011, hệ lụy của nó đến nay vẫn còn và người dân xứ sở hoa anh đào vẫn đang từng ngày kiến tạo đất nước trên những tang thương.

Trong cơn bão tố, họ đã vượt qua như thế nào ?

Họ trật tự xếp hàng đi nhận lương thực cứu trợ, kiên cường trong bão tố như thể chấp nhận số phận với lòng tin và sự thông minh, nhiệt thành, được tập huấn bài bản để vượt qua mọi nghiệt ngã, dù cho giông bão có ập xuống đầu, thì họ vẫn tin vào Chính phủ. Họ nhường nhịn nhau vì nghĩ có người còn đói hơn mình.

Ngẫm lại càng thấy buồn cho dân Việt Nam mình! Tôi vẫn nhớ rõ một buổi chiều trời sắp chuyển mưa như hàng vạn lần cơn mưa như thế, dân ta đường xá mạnh ai nấy chạy, ai cũng muốn chen lấn, xô đẩy bất chấp tai nạn, phiền toái cho người khác; giành đường, lấn tuyến để mong thoát khỏi trận mưa. Bất ngờ thắng lại, dòng xe cộ sau lưng chợt ùa lên hơn vũ bão. Xót xa tự hỏi lòng, nếu thiên tai lớn xảy ra dân Việt sẽ thế nào ? Chen nhau, xô đẩy, hay giẫm đạp lên nhau hòng tìm cho mình sự sống?

Ở Singapore, xả rác nơi công cộng sẽ bị phạt roi, nếu đem áp dụng tại Việt nam chắc hẳn trăm roi cũng không đủ, vì đó đã là thói quen "cố hữu" được mặc định ngẫu nhiên. Trong tâm thức, họ không biết đó là hành vi không đẹp nên không tự biết xấu hổ, hoặc biết nhưng cố ý vì thấy ai cũng thế, mình sẽ trở nên cá thể dị biệt nếu làm khác đi, cho dù đó là việc sai trái, một phần do luật pháp chưa nghiêm.

Trong một diễn biến khác, xã hội ngày càng văn minh thì tri thức con người phải được cải thiện, nâng cao, nhận thức các vấn đề kinh tế, chính trị cũng phải được nâng tầm. Vậy mà người Việt hiện nay rất ít quan tâm chính trị, nếu muốn nói rằng hầu như không có, đặc biệt là tầng lớp nhân dân lao động, giai cấp chủ quản Nhà nước. Vì tri thức có hạn, do không được ăn học, có thể nghèo đói do chế độ, đối với họ, ngày ba bữa ăn là đủ, các dịch vụ phúc lợi xã hội không được tiếp cận, hoặc có khi họ còn không biết. Đối với họ, thiên tai, ngập lụt, kẹt xe, lầy lội chắc có lẽ do Trời, không biết và cũng không cần biết vì sao cuộc đời mình lại toàn một màu đen như thế, do ai, bởi vì ai ? Bất kể khi có biến động ập đến thì tầng lớp này sẽ hứng chịu rủi ro đầu tiên.Càng ngày càng xuất hiện nhiều tệ nạn mới, bước chân ra khỏi cửa là hàng quán, dịch vụ bát nháo mọc lên như nấm, bọn trẻ sẽ học được gì từ cha mẹ chúng, vốn đã là những người ít học, nay lại bị đầu độc bởi những thứ tệ nạn do quản lý yếu kém của Nhà nước, kéo theo cả một thế hệ trẻ với tương lai mịt mờ vô định … Dân đen đã vậy, còn giới thượng lưu, nhà giàu mới nổi hay giới trí thức, cũng chỉ lo vun vén bản thân, ngại đụng chạm, chỉ chăm chăm sợ mất những gì tạo dựng, mất quyền mất chức. Thiên đường XHCN đâu chưa thấy, chỉ thấy lạm phát ngày một tăng cao và nới rộng khoảng cách giàu – nghèo ngày thêm sâu sắc, kéo theo nhiều bất công trong xã hội.Ý thức hệ không phải tự nhiên mà có, nó phải được trui rèn, mài giũa, tri thức không phải một sớm một chiều đạt được những tinh hoa, vì vậy hỏi sao người Việt Nam thường kém ý thức, bước ra thế giới như một đứa bé nhìn gã khổng lồ. Xã hội với cơ chế đầy rẫy sự bất công, tham nhũng, đạo đức xuống cấp nghiêm trọng, các giá trị bị đảo lộn. Cũng dễ hiểu, "Thượng bất chính, Hạ tắc loạn."
Trở lại với các cuộc biểu tình yêu nước chống Trung Quốc xâm lược gần đây. Không bàn về cách hành xử của nhà cầm quyền Cộng sản, ta hãy xét đến khía cạnh bình thường hóa trong cách nhìn của một người dân, một người ngoài cuộc "chỉ đứng nhìn người ta đi biểu tình".

"Tôi thấy họ phản động" là cách nói của một người không liên quan khi được hỏi về cảm nghĩ, hoàn tòan không hề biết những gì đang xảy ra trên đất nước mình, họ nói theo cách của một người từ lâu đã quen "yên phận", dù là đang sống trong tù ngục nhưng cũng chưa muốn tìm cách thoát ra. Cho dù đây hoàn toàn là một cuộc biểu tình đúng Pháp luật theo điều 69 Hiến Pháp nước CHXHCNVN, được tổ chức bởi những nhân sĩ yêu nước và hoàn toàn không chống chính quyền. Nhân quyền người Việt ở đâu trong trường hợp này? Và liệu có ai còn dám bày tỏ lòng yêu nước nữa, khí tiết cha ông ta từ ngàn xưa đâu rồi ? Vì sao dân Việt ngày nay lại trở nên đớn hèn đến vậy ? Một đất nước gần 90 triệu dân mà chỉ vài chục người dám đi bày tỏ chính kiến thôi sao? Cái gì đã khiến cho số đông còn lại kia trở thành như thế ? Có phải vì lòng yêu nước đã bị thui chột và bị dập tắt ngay trong trứng nước bởi một chính quyền phản nước, hại dân ?

Nước Việt ta vốn con Rồng cháu Lạc, địa thế đất nước trụ trên long mạch, trời phú cho ta vùng đất thiêng màu mỡ, ít thiên tai, dân Việt vốn hiền hòa, cần cù, bất khuất. Cái gì đã khiến dân ta ngày càng nhu nhược, kém ý thức và không quan tâm đến mọi việc không – phải – của – mình ? Tương lai chúng ta sẽ về đâu khi bành trướng Trung Quốc ngày đêm xâm lấn về văn hóa, chính trị lẫn kinh tế - xã hội ? Hay là dân ta "yên phận" đã quen?

Ta vốn mang dòng máu Lạc Hồng
Từ thời binh biến của cha ông
Sông núi Việt Nam từ bốn cõi
Tự hào sao nòi giống Tiên Rồng
Thuở ải Nam Quan trấn biên cương

Ánh Việt

Chủ Nhật, 29 tháng 4, 2012

Lời tri ân của chị Bùi Thị Minh Hằng

THỨ HAI, NGÀY 30 THÁNG TƯ NĂM 2012


Gửi tất cả những người bạn yêu quý của Bùi Hằng

Lời đầu tiên, xin cho Bùi Hằng và gia đình được gửi lời cảm ơn đến tất cả các bạn, những người đã luôn lo lắng và lên tiếng bảo vệ cho Bùi Hằng trong 6 tháng qua. Xin cảm ơn những blogger, các cơ quan truyền thông, tổ chức quốc tế, tòa đại sứ và chính phủ các nước đã lên tiếng đòi trả tự do cho Bùi Hằng. Từ tận đáy lòng, xin các bạn hãy nhận từ Bùi Hằng lời cảm ơn chân thành nhất.
Chiều hôm nay, Bùi Hằng trở về nhà trong một thân xác tiều tụy, đủ các vết thương trên người. Thế nhưng, đây sẽ là ngày trở về đầy niềm vui và hạnh phúc nhất trong cuộc đời. Niềm vui trào dâng cùng những giọt nước mắt vừa mừng, vừa tủi.

6 tháng trong lao tù, cùng với bao nỗi cay đắng đã khiến bề ngoài Bùi Hằng thay đổi hẳn, nhìn lại trong gương không thể nhận ra mình. Dẫu vậy, Bùi Hằng sẽ vẫn luôn là Bùi Hằng mà các bạn đã biết đến như ngày nào. 

Dù những thế lực cầm quyền có vu cáo bịa đặt thế nào đi chăng nữa, Bùi Hằng sẽ luôn là một người con của Tổ quốc Việt Nam, là người đồng hành với tất cả những người dân Yêu Nước. Những cuộc đàn áp chỉ làm cho Bùi Hằng vững tin hơn vào con đường mình đã chọn. Những ngày sắp tới sẽ là cuộc chiến đầy cam go chống lại những thế lực đang phá hoại Tổ Quốc thân yêu của chúng ta. Dù chỉ là một hạt cát nhỏ nhoi, nhưng  Bùi Hằng xin nguyện sẽ làm hết sức để đấu tranh cùng các bạn.

Việc nhà cầm quyền buộc phải thả Bùi Hằng chính là thành quả từ nỗ lực đấu tranh không mệt mỏi của đồng bào trong và ngoài nước, đó cũng là nhờ vào sự lên tiếng của tất cả những người có lương tri trên toàn thế giới. Trong chốn lao tù cách biệt với thế giới bên ngoài, Bùi Hằng đã luôn chiến đấu và không lùi bước trước cường quyền.

Trại Thanh Hà là một nhà tù nhỏ, còn đất nước Việt Nam là một nhà tù lớn hơn. Còn bao nhiêu người Việt Nam yêu nước khác vẫn đang bị giam cầm trong nhà tù nhỏ,  gần 90 triệu người dân Việt Nam vẫn bị đày đọa trong nhà tù lớn hơn. Chính vì vậy, Bùi Hằng nghĩ rằng chúng ta vẫn phải luôn tiếp tục chiến đấu để đòi lại tự do cho đồng bào mình. Đó cũng là khát khao mà Bùi Hằng luôn hướng đến.

Về dự định sắp tới, trước tiên Bùi Hằng sẽ cố gắng điều trị các vết thương, sau đó tiến hành các thủ tục cần thiết để khiếu nại. Trong thời gian đầu, do sức khỏe yếu nên việc đi lại sẽ gặp nhiều khó khăn, vì vậy Bùi Hằng mến mời bạn bè nếu có điều kiện ghé thăm để dùng bữa cơm thân mật với gia đình.Về lâu dài, Bùi Hằng sẽ luôn theo con đường đã chọn, tiếp tục cùng các bạn đấu tranh cho một xã hội tốt đẹp hơn.

Đường còn dài và khó khăn đang chờ đợi, nhưng chỉ cần có quyết tâm và sự đoàn kết, chắc chắn chúng ta sẽ làm được. Một lần nữa, xin cho Bùi Hằng gửi lời cảm ơn đến tất cả các bạn đã quan tâm, xin cảm ơn mọi người đã giúp Bùi Hằng chăm sóc cho gia đình, giúp cháu Nhân có điều kiện thăm nuôi mẹ trong suốt 6 tháng vừa qua. Những ân tình sâu nặng không biết đến bao giờ Bùi Hằng mới có thể đền đáp.

Cuối cùng, xin cho Bùi Hằng gửi lời chào thân ái và quyết thắng đến tất cả các bạn

Bùi Thị Minh Hằng

P/s: Xin gửi tặng mọi người bài thơ Bùi Hằng làm trong thời gian ở CSGD Thanh Hà.

Cuộc đời đâu phải là con đường trải thảm
Để cứ đi là cứ bước chân đi
Đổi bao nhiêu những đoạn trường
Thì ta mới có con đường hôm nay
Và bao nhiêu những bàn tay
Bạn bè - bằng hữu hàng ngày sẻ chia

Biết bao người đã đưa tay ra vịn
Để cho ta đứng được thẳng hôm nay
Biết bao người đã cùng ta vất vả
Để làm nên viên gạch lót đường

Ta phải sống ngoan cường và chính nghĩa
Để con đường ta bước sẽ nở hoa
Để con đường bao người bước chân qua
Sẽ đến được vinh quang chiến thắng

Dù phải đổi bằng xương máu mồ hôi
Nếu cho phép nói về tôi
Tôi vẫn mượn vần thơ của người đi trước
Để nói rằng tất cả điều tôi làm, tôi ước
Là đồng bào là tổ quốc của tôi:

"Ôi Tổ quốc ta yêu như máu thịt
Như mẹ, như cha, như vợ, như chồng
Ôi Tổ Quốc nếu cần tôi chết
Cho đồng bào tôi cho máu thịt của tôi"

Thanh Hà, ngày 20/4/2012

Nguồn: Facebook Bùi Hằng


Chị Hằng đi khám sức khỏe ngay khi vừa xuống xe áp giải

TIN MỪNG: CHỊ BÙI HẰNG ĐÃ VỀ ĐẾN NHÀ

CHỦ NHẬT, NGÀY 29 THÁNG TƯ NĂM 2012



Thưa chư vị,
Chị Bùi Thị Minh Hằng đã về đến Vũng Tàu. Hiện chị đang làm nốt một số thủ tục tại UBND Phường 4, TP Vũng Tàu để về nhà!

NXD đang nói chuyện ĐT với Chị Bùi Hằng. Ít phút trước, chị đã nói chuyện ĐT với Luật sư Hà Huy Sơn.

Chị cho biết chị trở về Vũng Tàu từ trại Thanh Hà trên đoàn 2 xe của trại, các xe mang biển số 31 A 00068 và 30 A 8682. Được biết, Hàng không VN VietnamAirline nhận được cú đặt chỗ cho một người là Bui Thi Minh ...bay chuyến 6h sáng nay nhưng cuối cùng người này không lên máy bay.

Hiện sức khỏe và tinh thần của chị ổn định, tuy trên mình vẫn còn mang các dấu vết thương tích. 

Chị Bùi Thị Minh Hằng cho biết, văn bản để trả chị về nhà ghi rằng: "Miễn chấp hành thời gian giáo dục còn lại đối với bà Bùi Thị Minh Hằng".

Qua Nguyễn Xuân Diện, chị gửi lời cảm tạ đến Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Cụ bà Lê Hiền Đức, các Giáo sư Nguyễn Huệ Chi, Ngô Đức Thọ, Chu Hảo và các nhân sĩ, trí thức, bạn bè trong và ngoài nước....đã dành cho chị tình yêu thương và chia sẻ trong những ngày tháng chị bị chính quyền Hà Nội giam giữ trái phép tại trại Thanh Hà. Chị sẽ có một bức thư để gửi lời cảm ơn đến ĐSQ Mỹ, ĐSQ Anh, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền Quốc tế, các cơ quan thông tấn báo chí quốc tế: BBC, RFA, RFI, AP, AFP, Reuters, ...đã theo dõi, đưa tin và lên tiếng bảo vệ chị.

Chiều muộn hôm nay, Chị Bùi Thị Minh Hằng sẽ gửi tới NXD - Blog một số bài thơ trích trong tập "nhật ký trong tù" của chị.

Chị cho biết, đã có lúc người ta đưa chữ "khoan hồng" ra với chị, nhưng chị không bao giờ chấp nhận.  Chị nói, thời gian ở trại càng khiến chị mạnh mẽ hơn bao giờ hết!

17h19: Chị Bùi Hằng đang khám sức khỏe tại Bệnh viện. 

Nguồn tin khác cho biết: 16 giờ 50, 29/04, gia đình, bạn bè đã gặp được chị Hằng. Sau những tháng ngày bị giam cầm, sức khỏe chị đã yếu đi rất nhiều, trên mái tóc xuất hiện nhiều sợi bạc... Tuy vậy, khuôn mặt người phụ nữ của năm 2011 vẫn luôn duyên dáng như ngày nào, chị vẫn tỏ ra mạnh mẽ, tinh thần vững vàng.Theo yêu cầu của chị, phía CA phải cùng đi với gia đình đến bệnh viện để làm thủ tục khám sức khỏe. Lúc 17 giờ, bạn bè và con trai chị đang ngồi chờ bác sĩ bệnh viện Vũng Tàu khám tổng quát.Tin cho biết, chị Bùi Thị Minh Hằng bị CA áp giải từ trại giam Thanh Hà về Vũng Tàu. Lực lượng áp giải gồm có CA trại giam, An ninh Hà Nội, An ninh Vũng Tàu và các thành phần ô hợp khác... Khi về đến địa phương tại trụ sở UBND Phường 4, theo quan sát thì lực lượng hỗn hợp áp giải đi trên 3 xe, tổng cộng khoảng 40 đến 50 người.Tin cho biết: Từ trưa nay, thân nhân của chị Bùi Hằng đã nhận được một lẵng hoa cùng với một số kẹo chocolat qua BĐ gởi đến tận nhà chúc mừng. (Ảnh).________________
17h57: Vũng Tàu đang mưa lớn, khiến nhiều người mến mộ chị Hằng không thể mang hoa đến tặng chị được.

Có tin nói rằng người ta sẽ giữ chị Bùi Hằng ở một nơi nào đó tại TP Vũng Tàu đến hết ngày 2 tháng 5 mới để chị về nhà. Anh em Sài Gòn và Vũng Tàu đang chuẩn bị tập trung tại bất cứ nơi nào muốn giữ thêm chị Bùi Thị Minh Hằng.18h00: Đã khám tổng quát xong, và hiện chị Hằng đang trở lại UBND Phường để làm việc. Tại đây, kể cả lúc trước vày bây giờ, lực lượng an ninh đông như kiến cỏ, nhất cử nhất động của mẹ con, cô cháu và anh em bạn bè của chị Hằng đều được an ninh quay phim. Bùi Thị Minh Hằng như một yếu nhân!
18h15: Chị Bùi Minh Hằng đã về đến nhà!

BảnTin Nhân Quyền Việt Nam Ra Mắt


Nhằm đẩy mạnh công cuộc quốc tế vận tiếp nối theo chiến dịch thỉnh nguyện thư, hai tổ chức người Việt vừa ra mắt Bản Tin Nhân Quyền Việt Nam. 
Bản tin này đã được gởi đến tất cả các văn phòng dân biểu và thượng nghị sĩ, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, và các cơ quan liên hệ. Bản tin cũng được gởi đến các tổ chức nhân quyền trên thế giới. Danh sách người nhận vượt trên 6 nghìn.
Để chuẩn bị cho bản tin này, BPSOS đã cùng với Nghị Hội Toàn Quốc Người Việt Tại Hoa Kỳ (National Congress of Vietnamese Americans, NCVA) thành lập ban nghiên cứu để thu thập và phối kiểm các thông tin về vi phạm nhân quyền ở Việt Nam.


"Mục đích của bản tin là cung cấp những thông tin chính xác và cập nhật đến các giới chức, nhân sự, và tổ chức liên quan đến vấn đề nhân quyền ở Việt Nam," Ts. Nguyễn Đình Thắng, Giám Đốc Điều Hành của BPSOS, giải thích.
Tác dụng của bản tin là xen kẽ với các đợt văn thư do BPSOS phối hợp với cá nhân và tổ chức người Việt ở các nơi gởi đến các văn phòng dân biểu, thượng nghị sĩ, Bộ Ngoại Giao…
Theo Ông, một mục đích nữa của bản tin là tạo tiếng nói trên trường quốc tế cho các nhà đấu tranh ở trong nước.  
"Cho đến nay, tiếng nói của họ phần lớn chỉ quanh quẩn trong cộng đồng Việt," Ts. Thắng nhận định. "Đã đến lúc thế giới cần lắng nghe."
Ts. Thắng cho biết rằng bản tin sẽ được thực hiện ít ra một tháng một lần, có khi thường xuyên hơn tuỳ theo đòi hỏi của tình thế.
Ông kêu gọi các tổ chức tranh đấu nhân quyền trên thế giới tuỳ nghi sử dụng nội dung của bản tin cho công cuộc quốc tế vận.
Ban nghiên cứu hiện đang soạn một số hồ sơ của những nhà tranh đấu hiện đang bị tù đày, để phổ biến đến các diễn đàn dân chủ trên thế giới.
*********************************************

VN Human Rights Bulletin
A Cooperative Project of NCVA and BPSOS
April 2012
Vol I, No 1

Vietnam facing "time bomb" of dissent
     "The US government and rights groups are expressing concern over Vietnam's crackdown on freedom of expression, as the regime faces growing dissent and labor militancy," the Democracy Digest of April 18, 2012, reports.
     Among the more notorious human rights violations in recent days figure the following:
     A Catholic priest, Nguyen Van Binh of Yen Kien Parish, Hanoi, was beaten unconscious by a gang of thugs on April 14 when he tried to stop the demolition by police of a house he had used as an orphanage. (The Archdiocese of Hanoi protested this in a letter of April 15, 2012.)
     This followed an incident on February 23, 2012, when Father Nguyen Quang Hoa of Kon Hring Parish, Kon Tum Province, was pursued on a motorbike by three aggressors after he performed funeral rites for a parishioner in Turia Yop village (Dak Hring township, Dak Ha prefecture). After catching up with him they pursued him for over 200 yards beating him with iron rods as he fled into a rubber plantation.
     One month later, the police cited "insecurity" as the reason for not allowing the celebration of Easter in Turia Yop village--a decision protested by Bishop Hoang Duc Oanh of Kon Tum in a letter of April 4.
     On April 17, the police arrested Ms. Nguyen Thi May of Phu Tuc township, Phu Xuyen District, Hanoi, for transplanting rice in a disputed field. About 200 of her fellow villagers went to the police demanding her release because the arrest was considered arbitrary.
     On the labor front, the regime is struggling to contain an upsurge in worker militancy, and the authorities were recently forced to raise wages and amend the law governing strikes. "More dramatically," Forbes Magazine reports, "ever rising costs have fomented a growing number of wildcat strikes over pay."
     The problem here is that the official Vietnam General Confederation of Labor, the only one allowed to operate in the country, tends to side with the bosses and not with the workers. Attempts to form independent workers unions are severely repressed as can be seen in the prison sentences meted out last year to Nguyen Hoang Quoc Hung (9 years), Do Thi Minh Hanh and Doan Huy Chuong (7 years each) for organizing a wildcat strike at a shoe factory in Tra Vinh the year before.
     One focus of extreme popular dissatisfaction with the regime is land use. Theoretically the state owns all the land, which it parcels out to individual and collective users for a certain period of time. However, local authorities can arbitrarily "recover" the land by claiming higher use priorities paying dirt-cheap compensation but then turning around making millions of dollars selling the land to private developers or foreign investors.
     Things have got to a point where hundreds of thousand of complaints are filed but are rarely resolved. "This is a ticking time bomb," says political commentator Carl Thayer who is now teaching in Australia.
The most repressive country in Southeast Asia
     In a recent article in Foreign Policy, Dustin Roasa, a long-time observer based in Cambodia, describes Vietnam as "the most repressive country in Southeast Asia" now that Burma has released hundreds of political prisoners and restored a modicum of freedoms (press, opinion, political campaigning, and honest voting) thus opening the way for a return to multiparty democracy.
     Among the indicia of Vietnam's terrible showing in terms of human rights, Roasa cites:
     Reporters Without Borders ranks Vietnam last among Southeast Asian countries in its 2011-2012 Press Freedom Index. "By way of comparison, Vietnam is only two spots ahead of China, ranking 172nd out of 179 countries overall."
     Bloc 8406, a homegrown pro-democracy movement styled on Czechoslovakia's Charter 77, which was founded six years ago and attracted thousands of public supporters and tens of thousand of sympathizers both at home and abroad, has been dealt with mercilessly with "dozens of organizers in jail."
     "In addition, the authorities have targeted religious leaders, including Buddhist monks and Catholic priests, for advocating greater religious tolerance, and they have also in recent years harassed and imprisoned Vietnamese nationalists calling the country to stand up to China."
     Still, in spite of the risks, Roasa tells us, "Vietnamese activists continue to speak out about political pluralism, corruption, and free speech--and end up in prison or as political refugees."
     They thus deserve the world's support. However, "the West's feelings of guilt from the war and lingering ideological sympathy for Hanoi among parts of the left" have dampened criticism of Hanoi, which probably explains why with all the gross violations of religious freedom Hanoi still benefits from the State Department's leniency in refusing to put it back on the CPC (Countries of Particular Concern) List as repeatedly recommended by the independent U.S. Commission for International Religious Freedom.

Hanoi contemplates further restrictions on Internet freedom
     In a new decree expected to replace the existing one, known as Ministerial Decree No. 97/2008/ND-CP, by June this year, the Ministry of Information and Communications proposes to: (1) forbid the use of a nickname in securing Internet services (for instance, one must use one's real name on Facebook and on one's blog); (2) protect the personal security of Internet users--which is almost in direct contradiction with (1); (3) force Internet service providers such as Google and Facebook to have their servers in Vietnam so that they can be monitored by the Internet police.
     Should the new decree go into effect, the freedom of Internet users will be further restricted in a country which for the last several years has been labeled one of the ten worst "enemies of the Internet" by Reporters without Borders.
     To counter that Congresswoman Loretta Sanchez has introduced H.R. 29 "calling for Internet freedom in Vietnam."

NYT and WSJ editorials on VN Human Rights
     Finally, the egregious human rights situation in Vietnam is getting mainstream press attention.
     On April 19, the New York Times had an editorial entitled "The Courage of Dieu Cay and Natalya Radzina." Dieu Cay is the nickname of Nguyen Van Hai, a "blogger who has been imprisoned since 2008 on the trumped-up charge of property tax evasion." His real offense was to write on sensitive human rights and corruption issues in Vietnam and especially to protest China's aggression against Vietnam in the South China Sea.
     In an op-ed article in the Wall Street Journal of April 23, the famous human rights activist Vo Van Ai, who is based in Paris, denounced the upcoming trial of three bloggers, the above Dieu Cay, Phan Van Hai (aka Anhbasg) and Ta Phong Tan (a former Communist Party member and Public Security officer who has since become critical of the regime in her blog "Truth and Justice"). The case of Dieu Cay is the most outrageous: after he finished his 30-month prison term, supposedly for tax evasion, he was not released; instead he was held incommunicado for 17 months and is now being put on trial. The trial of the three bloggers, set for April 17, had to be postponed because the two ministries concerned and the People's Inspectorate could not agree beforehand about the sentences to be meted out to them. A judge informally suggested a bargain: if they are willing to plead guilty they could get their sentences reduced from 16 to 20 years down to as little as 3 years (for crimes that they did nott commit).
Hanoi shows no political will to fight human trafficking
     The government of Vietnam has made clear that it does not have the political will to combat human trafficking. Rather, the Vietnamese government's solution to trafficking problems is to:
(1) attack the messengers who bring the bad news,
(2) intimidate the trafficking victims and potential victims so that no further information will get out, and
(3) hinder contact between rescued victims and destination country law enforcement or non-governmental organizations (NGOs).
     On Feb 15, 2011 the Bureau of Overseas Work Management issued a circular instructing labor export companies to exert tighter control of Vietnamese migrant workers, to prevent any contact between workers and anti-trafficking in persons (TIP) organizations, and to settle "disputes" between the aggrieved employees and the factory owners expeditiously. Similar admonitions appeared in an April 3, 2012 article in the People's Army Journal, the official organ of the Vietnamese People's Army. Both the circular and the article make it clear that the Vietnamese government's response to numerous credible reports of human trafficking in its labor export program is to escalate the war against anti-TIP organizations and TIP victims. The idea of fixing the underlying problems is not even raised in the article.
     Recent changes in the standard contracts that migrant workers must sign appear to heighten emphasis on hiding the problems: Workers are now warned not "to fabricate stories to defame or distort the truth about the policy of the Vietnamese government; pass around information about [the labor export company] without evidence, without respect for the Vietnamese community; [join] illegal organizations that the [destination country's] law or the Vietnamese law does not approve; hold a strike or mobilize, threaten, entice others to hold a strike contrary to the law..."
     Vietnamese embassies continue to display the same pattern of obstructing justice. In the recent case of 42 Vietnamese women and 3 Vietnamese men rescued in Malaysia, the Vietnamese embassy explicitly requested the Malaysian government not to allow NGOs access to the rescued victims, threatening that any such access could sour the relationship between the two countries. The Vietnamese women were then repatriated quickly, even before the Malaysia government could determine whether they were victims of human trafficking.
     One key victim/witness, Ms. Phuong-Anh Vu, has received multiple threats. Her loved ones who are still in Vietnam have been targeted by the government.
     Not a single case of labor trafficking under the labor export program has been investigated, let alone prosecuted. Labor export companies implicated in TIP cases, including those featured in the TIP reports, continue do business as usual.
     Vietnam clearly belongs on Tier III of the U.S. State Department's annual Trafficking in Persons Report, the category reserved for countries whose governments make no serious efforts to eliminate human trafficking.
News Flashes
* May 10, 2012 will be celebrated as Vietnam Human Rights Day this year on the Hill in the Senate Hart Building.
*On April 20, Assistant Secretary of State Michael Posner wrote an answer to the "We the People Petition" on the White House Website which gathered over 150,000 signatures in one month (Feb 8-Mar 8, 2012). Assistant Secretary Posner's response emphasized the deep concern that the U.S. government holds regarding the human rights situation in Vietnam. In response to suggestions that the United States should link trade concessions to improvements in human rights practices, Posner said "our engagement with Vietnam on trade . . . has provided opportunities to raise these issues."
* On April 24 some 2,000 people of Van Giang District (Hung Yen Province) turned out to resist a land confiscation attempt by the police who had descended on the place as early as 5:30 in the morning. We will have more on this in the next bulletin.
Posted on Thursday, April 26 @ 19:54:35 EDT by ngochuynh
http://hientinhvn.blogspot.com/2012/04/bantin-nhan-quyen-viet-nam-ra-mat.html

Thứ Sáu, 27 tháng 4, 2012

CĐNVTD-NSW: Thông báo Biểu tình tại Canberra

 

 


 

Biểu tình tại Canberra

Ngày thứ Bảy 28/04/2012 trước toà đại sứ Việt Cộng

 

Chương trình ngày 28/04/2012:

  • 6 giờ 30 sáng: Lễ Thượng Kỳ tại công viên Cara-Vale park, Railway Parade, Cabramatta
  • 11 giờ 30 sáng: Biểu tình trước toà đại sứ Việt Cộng, Canberra
  • 2 giờ chiều: Lễ Đặt Vòng Hoa & Tưởng Niệm tại Đài Tưởng Niệm Chiến Tranh Việt Nam, Canberra


Xe buýt đưa đón đồng hương tại:

  • Marrickville: 6 giờ sáng trước RSL Club, Marrickville
  • Bankstown: 6 giờ 30 sáng trước Phở An, Greenfield Pde, Bankstown
  • Cabramatta: 7 giờ sáng trước Thư Viện Cabramatta, Cabramatta

 

http://www.lyhuong.net/uc/index.php/30-04/2015-2015

Kết quả ngày gây quỹ 22-4-2012 cho các sinh-hoạt trong tháng 4, biểu tình Canberra, tại Đền Thờ Quốc Tổ

 

THÔNG BÁO


V/v: Kết quả ngày gây quỹ 22-4-2012 cho các sinh-hoạt trong tháng 4, biểu tình Canberra, tại Đền Thờ Quốc Tổ

Ủy-ban Tranh-đấu cho Nhân-quyền tại Việt-Nam chúng tôi thay mặt ban chấp hành Cộng Đồng Người Tự Do - Victoria, chân-thành cám ơn quý cụ, quý ông bà và các bạn trẻ đã cùng tham-dự đông-đảo và phụ giúp chúng tôi rất nhiều công việc cũng như đã bỏ qua cho những điều sơ-xuất.

Chúng tôi rất cảm-kích ghi nhận sự giúp đỡ vô vị lợi của:

- Sư cô Đồng Liễu, anh chị Lai & Thu và quý thân-hữu Chùa Bồ Đề. Bà Phúc An, anh Hải, chị Thuỷ Lê, chị Hà, Chị Thái Văn A, chị Huỳnh Phú Lẫm, chị Thái-
Thanh, chị Từ Thị Tư, chị Thuỷ, …đã phụ-trách phần ẩm thực.

- Anh Quốc Vinh và toàn ban nhạc đã đảm trách phần văn-nghệ trong suốt ngày sinh-hoạt.

Chúng tôi cũng chân thành cám ơn lòng hảo-tâm của các vị đã đóng góp cho phần Sổ Vàng sau đây:

Bác-sĩ Thái Thị Thu Nguyệt $200
Cô Bính $100
Một vị ẩn danh $20
Cô Nhi $20
Ông Nguyễn Đức Minh $100
Mai Huỳnh $50
Ông Nguyễn Bá Chính $30
Anh Huệ $20
Anh Khôi $20
Ông Hoàng An $50
Văn-khố Thuyền-nhân $100
Một vị ẩn danh $50
Ông Nguyễn Văn Năng $50
Vĩnh $10
Chị Phụng $20
Chị Liễu $20
Ông Nguyệt $20 Thuỷ $30
Bác Tô Minh Chi $50
Bác Luân $20
Lưu Trọng Nghĩa $50
Bác Vinh $50
Ông Phước Kiêu $50
Bác Ich $50
Ông Trần Văn Thi $20
Anh Huệ $50
Anh Huy Khoa $50
Anh Châu $20
Ông Nguyễn Quốc Thịnh $200
Bác Tước $20
Bà Nguyễn Thị Nhu $30
Bác Châu $20
Ông bà Lê Văn Bưu $50
Anh K. Ngân $20
Chị Hiếu - Phở Sài-gòn Footcray $200
Bác Cẩn $10
Anh Minh $50
Chị Hoa $10
Bác Điền Phong $50
Chị Hoàng $10
Cô Thanh-Trúc $200
Chị Hoà $10
Một cụ già $50 Chị Bạch-Ngọc $10
Gia-đình mũ đỏ Victoria $100
Chị Thuỷ-Oanh $10
Ông Nguyễn Hiệp $80
Anh Thông $10
Linh-mục Nguyễn Hữu Quảng $100
Anh Khánh $10
Anh Be $50 Anh Nghệ $5
Anh Sơn Thuỷ $50
Anh Thành $5
Khanh Thúy $20
Chị Diệp $5
Bà Hồng Võ $80
Bà Nhan $5
Một vị ẩn danh $20 Bà Sương $5
Ông Nguyễn Văn Tình $50
Anh Phương $5
Ông Lê Văn Thêm $40
Ông Lê đình Anh $30
Anh Trung $100
Bà Hương Quốc Nam $50
Chị Hoàng $50
Hà Chu $20


Kết quả chi thu của ngày gây quỹ đuợc kết toán như sau:

Phần thu Phần chi
Bán vé: $4,820.00 In vé $100.00
Sổ vàng $3,160.00 Tiền chợ $1,400.00
Đấu giá $2,000.00 Cộng: $1,500.00
Hai cuốn Hoa Điạ Ngục $80.00
Bánh xu-xê $100.00
Chè chuối $57.00
Hai CD nhạc $20.00
Tổng cộng: $10, 237.00

Kết quả của ngày gây quỹ thu đuợc sau khi đã trừ các khoản chi phí là $10,237.00 – $1,500.00 = 8,737 (Tám ngàn bảy trăm ba mươi bảy đồng chẵn)

Chúng tôi cũng nhân cơ hội này chân thành tri ân đến nhị vị ân nhân sau đây đã đóng góp cho cộng

- Vào đầu năm 2012, ca sĩ Nguyệt Ánh từ Mỹ quốc đã gửi một ngân phiếu $330.
- Cách đây 3 tuần, một vị ẩn danh đã đóng góp cho cộng đồng $1,000

Ban-tổ-chức một lần nữa chân thành cảm ơn sự giúp đỡ và hưởng ứng củatoàn thể quý vị.

Melbourne ngày 24-4-2012
Trưởng ban Tổ chức
Phạm Minh-Tâm

 

Kết quả ngày gây quỹ 22-4-2012 cho các sinh-hoạt trong tháng 4, biểu tình Canberra (PDF)

 

---

 

Melbourne: Buổi gây quỹ cho sinh hoạt tưởng niệm biến cố 30-4-1975